Vợ và bồ
Bồ là phở nóng tuyệt vờiVợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.
Bồ là nơi tỏ lời yêu
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo.
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm.
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Bồ giỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Bồ là lều, vợ là nhà
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng...
Bồ giỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Bồ là lều, vợ là nhà
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng...
Bài thơ của anh Hoài Thanh
Quá hay! Quá đúng! Mình ủng hộ thêm vài câu nữa nhé cho thêm phần sinh động và cương quyết TR.A. nhé!
VỢ VÀ BỒAI HƠN AI ?
Bồ là cô gái qua đường
Vợ là trọn kiếp vấn vương vô vàn
Bồ hay nũng nịu than van
Vợ luôn nhã nhặn, lo toan đến cùng
Bồ hay mơ mộng mông lung
Vợ rất thực tế vô cùng đáng yêu
Bồ luôn đòi hỏi đủ điều
Vợ lo cơm sáng, cơm chiều quanh năm
Bồ chỉ lo chuyện rối răm
Vợ thường chịu đựng tháng năm ngày dài
Bồ đâu nghĩ đến tương lai
Vợ lo sắp xếp miệt mài mai sau
Bồ thì chưng diện muôn màu
Vợ thì đơn giản trước sau trong ngoài
Bồ luôn đòi hỏi ăn xài
Vợ thì vun vén một hai ba đồng
Bồ như chim hót trong lồng
Vợ lo cơm áo cho chồng cho con
Bồ là con gái còn son
Vợ tuy lớn tuổi, vẫn còn duyên đây
Bồ là một chút men say
Vợ đầy nhân nghĩa ngất ngây tình nồng
Bồ chỉ là một chữ số không
Vợ là tất cả mặn nồng ngát hương
Bồ thường giả dối lẹo lươn
Vợ thì thành thật, chung đường bên nhau
Bồ đâu chịu đựợc thương đau
Vợ luôn chia sẻ, khắc sâu trong lòng
Bồ là chỗ tựa đêm đông
Vợ mang hơi ấm tình nồng suốt năm
Bồ không một chút băn khoăn
Vợ thường lo lắng, khó khăn đoái hoài
Bồ không cần biết đến ai
Vợ lo nội ngoại, mãi mai an lành
Bồ như lá úa trên cành
Vợ mang hạnh phúc tạo thành vô biên
Bồ là những đứa moi tiền
Vợ là kho báu, nối liền chồng con
Còn bồ sẽ chết dần mòn
Hết bồ hạnh phúc mãi còn bao la
VỢ VÀ BỒAI HƠN AI ?
Bồ là cô gái qua đường
Vợ là trọn kiếp vấn vương vô vàn
Bồ hay nũng nịu than van
Vợ luôn nhã nhặn, lo toan đến cùng
Bồ hay mơ mộng mông lung
Vợ rất thực tế vô cùng đáng yêu
Bồ luôn đòi hỏi đủ điều
Vợ lo cơm sáng, cơm chiều quanh năm
Bồ chỉ lo chuyện rối răm
Vợ thường chịu đựng tháng năm ngày dài
Bồ đâu nghĩ đến tương lai
Vợ lo sắp xếp miệt mài mai sau
Bồ thì chưng diện muôn màu
Vợ thì đơn giản trước sau trong ngoài
Bồ luôn đòi hỏi ăn xài
Vợ thì vun vén một hai ba đồng
Bồ như chim hót trong lồng
Vợ lo cơm áo cho chồng cho con
Bồ là con gái còn son
Vợ tuy lớn tuổi, vẫn còn duyên đây
Bồ là một chút men say
Vợ đầy nhân nghĩa ngất ngây tình nồng
Bồ chỉ là một chữ số không
Vợ là tất cả mặn nồng ngát hương
Bồ thường giả dối lẹo lươn
Vợ thì thành thật, chung đường bên nhau
Bồ đâu chịu đựợc thương đau
Vợ luôn chia sẻ, khắc sâu trong lòng
Bồ là chỗ tựa đêm đông
Vợ mang hơi ấm tình nồng suốt năm
Bồ không một chút băn khoăn
Vợ thường lo lắng, khó khăn đoái hoài
Bồ không cần biết đến ai
Vợ lo nội ngoại, mãi mai an lành
Bồ như lá úa trên cành
Vợ mang hạnh phúc tạo thành vô biên
Bồ là những đứa moi tiền
Vợ là kho báu, nối liền chồng con
Còn bồ sẽ chết dần mòn
Hết bồ hạnh phúc mãi còn bao la
nhân ngày Phụ nữ VN 20/10 Sang Thăm Em chúc Em chúc Em luôn tươi trẻ vui tươi và thành công trong cuộc sống !
Trả lờiXóaCám ơn anh ghé thăm và có lời Chúc Mừng ngày PN VN. Em đang ngồi lấy bài từ blog cũ đem về đây.
Xóa