ÐÓA SEN TẮM MÁU ĐÀO
Mặc dầu đảo Sicilia là sào huyệt của Mafia và là trung tâm chuyển vận bạch phiến vào Mỹ, nhưng đó là quê hương của thánh Agata, một trinh nữ tử đạo năm 251 để bảo toàn tiết hạnh và chứng tỏ lòng trung kiên với Ðức Tin Kitô Giáo.
Agata thuộc dòng dõi giầu sang. Con nhà quý phái, được giáo dục sống đời đạo hạnh theo Ðức Tin chân chính. Chúa lại ban cho nàng một nhan sắc tuyệt vời, dễ làm xiêu lòng người. Ðang thời bách hại Kitô Giáo, bạo vương Ðêciô ra lệnh cho Quintianô, nơi quan trấn Sicilia, phải triệt hạ tận gốc rễ tàn tích Kitô Giáo tại đây. Vừa đến Catania, nơi sinh trưởng của Agata, Quintianô liền nghe danh nàng. Quan trấn hạ lệnh bắt Agata và điệu nàng vào đối chất với mình. Vừa giáp mặt Agata, nhan sắc của nàng đã làm "phiêu hồn, lạc phách" vị quan trấn mang nhiều dục vọng đê hèn, đến nỗi thay vì chất vấn về đạo giáo, Quintianô đã đường mật dụ dỗ nàng phạm tội không chút thẹn thuồng! Nhưng ẩn sau vẻ đẹp của thân xác, Agata còn trang điểm đức trinh trong thiên thần, nàng thà chết còn hơn phạm tội mất lòng Chúa. Thấy chiêu bài dụ dỗ không kết quả, Quintianô liền đổi giọng đe loi hăm dọa. Nhưng Agata vẫn chai lì gan dạ, nhất định không chiều ý kẻ cuồng si. Ðổi yêu thành ghét, Quintianô ra lệnh quẳng nàng vào "lầu xanh", nơi đây mụ tú bà Aphrôdisia cùng với mấy người con gái của bà chuyên nghề mãi dâm, ngày đêm thuyết phục nàng bằng lời nói cũng như hành động để đi theo con đường tội lỗi của họ.
Suốt 30 ngày dài, Agata phải miễn cưỡng sống giữa căn nhà tội lỗi. Ðây là một thử thách lớn lao đối với nàng! Manh tâm của Quintianô là lợi dụng môi trường lầu xanh để phá hủy đức Khiết Trinh của Agata và dẫn nàng tới chỗ chối bỏ Ðức tin. Nhưng ông lầm! Người trinh nữ được trang bị bằng sự Chúa hiện diện ở mọi nơi, bằng lời cầu nguyện và bằng chay tịnh đã anh dũng chống lại mọi mưu chước kẻ dữ. Chúa đã ban cho nàng sức mạnh chiến thắng kể thù.
Sau 30 ngày kiên quyết không lay chuyển, Agata bị điệu tới trước mặt quan trấn, ông nói với nàng:
-Cô là dòng dõi sang trọng mà không xấu hổ khi hạ mình sống đời đê hèn của Kitô hữu ư?
Agata nhanh nhẹn trả lời:
-Sự khiêm hèn và đê tiện của người Kitô hữu còn đáng giá hơn sự giầu sang, niềm kiêu hãnh và tính tự phụ của các bậc quân vương!
Những lời đanh thép đó đã khêu cơn giận của Quintianô, ông hạ lệnh vả mặt nàng. Những cái tát, những cú đấm "thôi sơn" của bọn lính khiến máu hồng trào ra nơi miệng và lỗ mũi. Dòng máu trinh trong của người trinh nữ khởi sự làm chứng nhân cho bạn Tình Giêsu. Sau đó Agata bị tống giam trong ngục với lời đe dọa nếu không chối bỏ Ðức Tin, nàng sẽ phãi đương đầu với mọi tra tấn cực hình.
Lời đe loi đó ứng nghiệm ngay ngày hôm sau. Quintianô ra lệnh căng thây nàng. Toàn thân bị hành hình bằng những thanh sắt nung đỏ. Ngực nàng bị những móc sắt xé rách tan tành. Trước cực hình dã man đó, Agata can đảm nói với Quintianô:
-Hỡi quan độc ác, ông đã bú sữa từ ngực thân mẫu , ông không xấu hổ khi xé rách cặp ngực của người trinh nữ không một chút xót thương ư?
Nhưng Quitianô chẳng thẹn thuồng mà cũng chẳng xót thương. Ông ra lệnh đưa nàng về ngục rồi bỏ nàng chềt đói tại đó.
Ðêm ấy, thánh Phêrô Tông Ðồ hiện ra trong ngục và chữa lành các vết thương trên thân xác liễu yếu của Agata. Thánh Tông Ðồ khen nàng đã can đảm chịu khó vì Chúa Kitô. Nhưng cực hình khác đang chờ đón nàng. Agata cảm thấy niềm an ủi vô bờ tràn ngập tâm can, nàng lớn tiếng chúc tụng và cảm tạ Thiên Chúa, nàng hiến thân chịu mọi cực hình vì yêu Ngài.
Bốn hôm sau, Agata bị điệu ra trước mặt quan trấn, ông này vô cùng bỡ ngỡ khi thấy mọi vết thương trên thân xác nàng đã được chửa lành. Agata nói với ông:
-Ông hãy xem và hãy nhìn nhận sự toàn năng của Thiên Chúa, Ðấng tôi thờ kính! Ngài hồi phục bộ ngực tôi! Tại sao ông lại muốn tôi chối bỏ ngài? Cho dù sự tra tấn dữ tợn nhất, cho dù cái chết cay cực nhất cũng không thể phân lìa tôi ra khỏi ngài.
Nhưng lòng dạ Quintianô đã ra chai đá, những lời của Agata càng khiêu khích cơn giận của ông, ông liền ra lệnh rắc đổ than hồng và mảnh sành nhọn trên mặt đất, rồi quân lính lăn tròn thân xác trần trụi của nàng trên đó. Toàn thân Agata bị cháy xém và rách nát, nhưng tâm hồn nàng can đảm lạ thường! Các người hiện diện mủi lòng trước gương can trường của người trinh nữ liễu yếu đào tơ.
Trước tội ác và sự cứng lòng của Quintianô, Chúa để xẩy ra một cơn động đất rung chuyển cả thành phố. Hai người bạn thân nhất của quan tổng trấn bị đè bẹp dưới đống gạch đổ nát. Dân cư trong thành hoang mang sợ hãi, họ cho rằng đây chính là hình phạt nhãn tiền do sự độc ác của Quintianô kéo xuống trên họ. Vì sợ dân chúng nổi loạn, quan tổng trấn truyền đem Agata về ngục. Vừa tới ngục, nàng qùy gối rồi giang tay, ngước mắt lên trời cầu nguyện:
-Lạy Chúa, Ngài bảo vệ con từ tuổi ấu thơ, Ngài cất khỏi con tình yêu thế tục và ban ân sủng để con chịu đựng mọi cực hình, xin lắng nghe lời van xin của tớ nữ trung kiên Ngài, và xin hãy đón nhận linh hồn con.
Với những lời nguyện cầu đó, thân xác người trinh nữ ngã gục và linh hồn nàng bay về trời.
Sau khi chết, thánh Agata đã làm nhiều phép lạ. Phép lạ vĩ đại nhất là che chở thành Catania khỏi hiểm họa núi lửa Etna. Dân thành tôn nhận Người làm thánh Bổn Mạng. Mỗi lần núi lửa, dân thành Catania lại cầu khẩn và cậy trông vào sự cầu bầu của thánh nữ. Ðang khi giòng phún thạch chảy nóng tiến dần về phía thành, người ta long trọng cung nghinh tấm khăn đã che phủ xác thánh người, rồi giơ cao hướng về giòng phún thạch... Lạ thay, chẳng những nó không tiến gần thêm, mà trái lại từ từ chẩy ngược về phía núi trước con mắt ngỡ ngàng của mọi người. Chúa đã làm những phép lạ như thế để tôn vinh tớ nữ của ngài. Tên của thánh nữ được nhắc đến trong Kinh Nguyện Thánh Thể I. Hàng năm Giáo Hội mừng kính Người vào ngày mồng 5 tháng 2.
VỊ THÁNH CỦA TRẺ THƠ
Bé Giuse Sartô 11 tuổi đưa tay rờ trên lớp da nhám của đôi giầy mới ba bé vừa cho:
-Thưa ba, con sẽ giữ đôi giầy này rất lâu! Con cám ơn ba thật nhiều!
Ba Sartô dùng tên riêng trả lời bé:
-Ba tin như vậy, Beppô ạ! Con nhớ phải đi giầy mới hằng ngày khi con tới trường tại Castlefranco. Ba má không muốn xấu hổ về Beppô của ba má trước mặt chúng bạn. Nào, chúng ta hãy đi ăn cơm!
Gia đình Sartô đứng trong thinh lặng khi ba nguyện kinh trước bữa ăn. Sau đó má đổ món cháo vào từng chiếc bát gỗ rồi đặt đĩa bánh mì và bơ trên bàn.
Sau một lát yên lặng, Têrêxa, đứa em gái của Beppô lên tiếng:
-Nhà mình nghèo phải không ba?
Ba đứa em khác của Beppô ngừng nhai, chúng lắng tai chờ đợi cậu trả lời của ba chúng.
Ba quay nhìn Têrêxa, với một cái chợp mắt ông hỏi:
-Con mấy tuổi rồi, Têrêxa?
Cô bé hãnh diện trả lời:
-Thưa ba con lên bẩy!
-Con nghĩ nhà mình phải khổ vì đói và lạnh sao?
Têrêxa thẹn thò nhìn mọi người và thưa:
-Thưa ba không!
-Nhà mình có đủ giường ngủ, có đủ áo mặc không?
Têrêxa mỉm cười trả lời:
-Thưa ba đủ!
-Nếu vậy thì nhà mình đâu có nghèo. Dĩ nhiên nhà mình cũng chẳng giầu. Ba chỉ là một phu trạm, nên ba làm được ít tiền.
Với giọng hiền từ má chêm vào:
-Chúa thương nhà mình lắm, Ngài ban cho nhà mình mọi sự cần dùng.
Beppô gật đầu và nói với các em:
-Má nói đúng đó! Ðáng lý vào tuổi anh bây giờ, anh phải làm việc ở ngoài trại. Vậy mà Chúa còn liệu cho anh được đi học tại Castlefranco!
Em trai của Beppô chen vào:
-Anh Beppô thông minh nhất trường đó! Ngay cả cha Louis cũng nói như vậy!
-Cha Louis tử tế quá! Ngài giúp anh học La Văn, nên các bài kiểm thật dễ dàng cho anh.
Ít ngày sau đó, Beppô thức dậy trước khi mặt trời mọc. Bé giúp má dọn dẹp nhà cửa, rồi lót lòng với những thức ăn má dọn cho, và rồi, với đôi giầy mới lủng lẳng trên vai, Beppô đi bộ tới trường cách đó 5 dặm, Bé huýt sáo và hát vang dọc đường quê dài bụi bặm. Cho tới khi nhìn thấy những ống khói và mái nhà của ngôi làng, Beppô mới chùi đôi bàn chân bám đầy bụi trên thềm cỏ còn đọng sương. Bấy giờ mới xỏ đôi giầy mới vào chân.
Một hôm, một đứa bạn thắc mắc:
-Beppô à, tao không hiểu tại sao từ nhà mày tới trường rõ xa; mà đôi giầy mày đi không bị lấm?
Beppô gượng cười trước câu hỏi của bạn và nói:
-Bồ thử đoán xem!
Rồi cúi xuống xem lại đôi giầy dường như bé cũng chẳng hiểu tại sao lại như thế. Beppô cười thầm trong bụng.
Ngay buổi học đầu, Beppô đã chiếm được cảm tình của thầy và các bạn. Bé học chăm , chơi khỏe, tính tình tốt lành và thật thà. Ðôi khi bé tỏ ra nóng nảy, nhưng bé đã cố gắng rất nhiều để kìm hãm tính nóng của mình. Bé biết rằng điều này đẹp lòng Chúa. Bé đã để ý về mặt này rất nhiều trong thời gian bé dọn mình Rước Lễ Lần Ðầu khi bé được 12 tuổi. Thời đó các trẻ em lên 12 tuổi mới được Rước Lễ Lần Ðầu.
Trên đường từ trường về nhà, Beppô thường ghé lại nhà cha sở để trò truyện với ngài. Vào một buổi chiều sau ngày Beppô chịu lễ lần đầu, cậu thưa với cha sở:
-Thưa cha, con muốn làm linh mục, nhưng con biết gia đình cần đến con. Nhà con quá nghèo!
Ðiều này không lạ gì với cha Titô, cha sở ngôi làng nhỏ bé của Beppô. Ðã từ lâu ngài cảm thấy Chúa đang chuẩn bị cho Beppô một sứ mệnh đặc biệt trong chức vị Linh Mục. Nhưng chưa bao giờ ngài tỏ lộ điều đó cho Beppô. Ngài chỉ trả lời:
-Beppô, con hãy tin cậy nơi Chúa. Nếu Chúa chọn con làm linh mục, Ngài sẽ xếp đặt mọi sự. Con hãy cầu xin với Ðức Mẹ.
Hai năm trôi qua. Beppô đã mãn trường tại Castlefranco. Cậu đem phiếu điểm về cho cha Titô. Nhìn phiếu điểm, cha Titô kêu lên:
-Ô! Con giỏi quá!
Ngài im lặng một lúc rồi hỏi:
-Beppô, con có còn muốn làm Linh Mục không?
Ðôi mắt sáng lên, Beppô đáp:
-Thưa cha, con muốn lắm. Hằng ngày con cầu xin Ðức Mẹ ban cho con ơn này. Nhưng chỉ có một điều.
-Cha hiểu. Con nghĩ gia đình cần tới sự giúp đỡ của con. Ðể cha nói truyện với ba má con về việc này.
Chiều hôm đó, ngồi trong nhà Beppô, cha Titô nói với ba má Beppô:
-Tôi đến đây để nói truyện với ông bà về Beppô. Nó muốn trở thành một Linh Mục, nhưng nó biết ông bà cần đến sự giúp đỡ của nó.
Ðột nhiên căn phòng trở nên im lặng. Má Beppô liếc nhìn ảnh chuộc tội treo trên tường, môi mấp máy cầu nguyện. Ba Beppô bước chậm rãi về phía cửa sổ, ông nhìn ra cánh đồng nặng chĩu hạt vàng. Rồi ông quay về phía cha sở:
-Thưa cha, cha nghĩ thế nào về Beppô?
Vị Linh Mục chậm rãi trả lời:
-Ðã từ lâu tôi nghĩ rằng Chúa đang kêu gọi Beppô phục vụ Ngài trong chức Linh Mục.
-Vậy thì con sẽ theo lời cha. Còn gia đình con, đã có Chúa lo liệu.
Tám năm sau đó, Beppô theo học tại chủng viện ở Padua, một tỉnh lỵ xa xôi. Khi trở về làng, người ta không còn gọi chàng là Beppô nữa, nhưng là cha Sartô.
Cha Sartô đã sớm tỏ lòng tốt của ngài với những người nghèo đói, bệnh tật. Ðặc biệt ngài tỏ lòng thương yêu các trẻ nhỏ. Một ngày, sau khi dậy Giáo Lý cho các em chuẩn bị Rước Lễ Lần Ðầu, cha cảm thấy một bàn tay níu kéo áo cha. Quay lại, cha thấy một bé trai chừng 6 tuổi dương đôi mắt tròn nhìn cha và hỏi:
-Thưa cha, con có được Rước Lễ Lần Ðầu không? Con thuộc hết Giáo Lý rồi!
Cha Sartô xoa đầu em nhỏ:
-Chưa được con ạ, con phải chờ 5 hoặc 6 năm nữa.
Một thoáng buồn hiện trên nét mặt, ngài nói tiếp:
-Cha hy vọng một ngày nào đó, Ðức Thánh Cha sẽ ban cho những trẻ nhỏ như con được phép chịu lễ lần đầu.
Ít năm sau đó cha Sartô được chọn làm Giám Mục. Lúc này ngài có thể chọn nhiều việc để giúp những người nghèo khổ bệnh tật, và trẻ nhỏ. Lòng hảo tâm và sự thánh thiện của ngài vang dội khắp các nước. Cuối cùng ngài được trọn làm vị Cha Chung của Giáo Hội, với danh hiệu Piô X.
Trên ngai Giáo Hoàng, ngài gửi thư tới các Ðức Giám Mục trên thế giới: "một khi các trẻ em hiểu biết Thánh Thể chính là Chúa Giêsu thật, đồng thời chúng tỏ lộ lòng yêu Ngài, thì chúng được phép rước lễ. Nếu muốn , chúng có thể chịu lễ hằng ngày".
Một hôm, một bé trai đứng cạnh ba má chờ đợi Ðức Giáo Hoàng đi qua. Mọi người trong phòng đều im lặng. Nhưng khi Ðức Thánh Cha tới gần, chú bé mỉm cười rồi buột miệng:
-Chào Ðức Thánh Cha ạ!
Ðức Piô X cầm tay chú bé, ngài hỏi:
-Con đã chịu lễ lần đầu chưa?
Chú bé lắc đầu thưa:
-Dạ chưa.
Cha đứa trẻ vội thưa:
-Tâu Ðức Thánh Cha , nó mới có 5 tuổi.
Nhìn đứa trẻ, ngài hiền từ hỏi:
-Chịu Lễ là làm sao?
Ðứa bé nhanh nhẹn thưa:
-Thưa là rước Chúa Giêsu vào lòng.
Ðức Thánh Cha hỏi tiếp:
-Vậy Chúa Giêsu là ai?
Với vẻ hãnh diện chú bé trả lời trôi chẩy:
-Thưa, Ngài là Ðức Chúa Trời.
Ðức Piô X quay về phía cha mẹ đứa trẻ đang tỏ vẻ ngỡ ngàng, ngài nói:
-Sáng mai các con hãy đưa bé đến dự lễ, chính tay cha sẽ cho nó rước lễ lần đầu.
Ðức Piô X cũng đổi mới Giáo Hội qua nhiều việc làm kỳ diệu khác. Nhưng đặc biệt, ngài là vị thánh của trẻ nhỏ. Hằng năm Giáo Hội mừng kính Ngài vào ngày 21 tháng 8.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Bạn có thể chèn hình ảnh vô khung comment mà không cần thẻ .Bạn chỉ cần coppy link của hình và dán vô rồi đăng lên là được (Lưu ý: Định dạng đuôi ảnh 'JPG','GIF','PNG','BMP')